Coloawap.net
[Cổ Loa Wap] Wapsite miễn phí dành cho điện thoại di động- Thế giới trên từng ngón tay

[Chat room][Game][Themes][Phần mềm][Truyện Cười][SMS xếp hình][Nhạc][Hình nền][WAP]
|

Những câu truyện tình yêu...

Trà sữa cho tâm hồn của bạn-ColoaWap.net
Hãy đón đọc truyện mới mỗi ngày bạn nhé

Ánh trăng không hiểu lòng tôi (chương 4.1)

coloawap.net

Hướng Viễn cảm thấy đầu mình đau nhức. Nghĩ nhiều quá rồi, Hướng Viễn, bình thường mày có như vậy đâu! Môi cô mấp máy, lời nói chất chứa nụ cười: “Cám ơn tôi làm gì? Cứ xem như chiếc bình quý Solomon đã thực hiện nguyện vọng đầu tiên của mình.”

Diệp Khiên Trạch cười vẻ hiểu ý, ám hiệu mà chỉ có họ mới hiểu đã khiến khoảng cách bốn năm trở nên mơ hồ. Hướng Viễn lúc này như mới thấy được người bạn gần gũi thân thiết đã trưởng thành bên mình năm nào. Anh nhìn xung quanh, nghĩ ngợi rồi nói: “Tôi muốn đến thăm A Quân.”

“Đi đi, hai người đã lâu không gặp nhau rồi? Chắc giờ nó đang ở nhà. Tôi không đi cùng cậu đâu, có chuyện gì cứ về đây tìm tôi.” Hướng Viễn vẫn đứng vững, đến cả Hướng Dao cũng không nhìn ra chị mình đang ốm bởi xưa nay Hướng Viễn không hề thích người khác nhìn thấy mình yếu đuối bất lực. Nhưng vào lúc này đây, cô bỗng ao ước Diệp Khiên Trạch sẽ hỏi mình một câu: “Hướng Viễn, có phải cậu thấy không khỏe không?”

Cô biết mình yêu cầu quá đáng với anh, đã gần bốn năm anh không quay về rồi, những chuyện đang đợi phía trước còn quá nhiều, làm sao anh có thể quan tâm hết từng chuyện một cách sáng suốt rõ ràng được? Thím Trâu, mẹ ruột anh cũng là một người mạnh mẽ, sau khi ly hôn với chú Diệp rồi cải giá, đã cắt đứt liên lạc đôi bên. Lúc chú Diệp đón Khiên Trạch đi, thím không ngăn cản nhưng từ đó cũng mất hẳn liên lạc. Hướng Viễn cũng nghe người ta nói, chú Diệp sau khi trở về thành phố đã cưới vợ khác. Nhà họ Diệp mấy năm ấy sống rất khá, bên ấy đã từng lấy danh nghĩa của Khiên Trạch gửi tiền về cho thím ấy mấy lần đều bị trả lại hết. Khiên Trạch muốn quay về thăm mẹ nhưng cũng bị thím từ chối. Thím đã cắt đứt mọi liên hệ với nhà họ Diệp. Sau khi thím qua đời, nhà họ Trâu cũng không biết phải báo tin cho con trai lớn của thím thế nào. Gần đây họ mới biết tin này, thế nên Hướng Viễn đã có linh tính rằng anh sẽ quay về. Chỉ có điều không ngờ lại nhanh như vậy, mà lại còn vì chuyện của Diệp Linh. Lão Hồ kia buổi sáng mới nói có điềm rằng “cố nhân trở về”, trước giờ ông ta vẫn nói quàng nói xiên, lần này không ngờ lại đoán trúng.

“Vậy tôi đi trước. Diệp Linh… em gái tôi, phiền cậu chăm sóc nó”, Diệp Khiên Trạch nói.

Hướng Viễn nhớ đến sự khác lạ của Diệp Linh bên bờ đầm. Cô em gái cùng cha khác mẹ của Diệp Khiên Trạch tại sao lại một mình trở lại nơi anh trai mình từng sinh ra và lớn lên? Vì sao lại nhảy xuống đầm sâu? Anh em họ gặp nhau sao lại khiến cho người ta có cảm giác kỳ lạ không thể nói rõ? Hướng Viễn thấy hoài nghi. Diệp Linh tạm thời không còn nguy hiểm gì nữa, Trâu Quân cũng là em trai ruột của Diệp Khiên Trạch, có chuyện gì thi đợi khi anh gặp được Trâu Quân rồi nói cũng không muộn.

Diệp Khiên Trạch đi rất lâu. Hướng Viễn nằm trên giường Hướng Dao ngủ một giấc, lúc tỉnh dậy đêm đã khuya. Cô bảo Hướng Dao đến trông Diệp Linh, lúc nó về phòng lấy chăn nệm, vô tình thốt ra một câu: “Cái người đang nằm trong phòng chị ấy, chẳng thấy có động tĩnh gì cả nhưng không biết tại sao gối lại ướt đẫm một khoảng lớn.”


Sáng sớm hôm sau, Diệp Khiên Trạch cũng Trâu Quân quay lại nhà Hướng Viễn. Năm ấy khi Diệp Khiên Trạch đi, Trâu Quân đã chín tuổi nên nó nhớ được rất nhiều chuyện. Diệp Khiên Trạch là một ông anh tốt, trước kia tình cảm anh hem họ luôn thân thiết, thế nhưng đã mấy năm không gặp, Trâu Quân lại tỏ ra bẽn lẽn ngại ngùng trước mặt anh mình. Trước cậu cũng không phải là người có tính cách hướng ngoại, nay theo sau anh trai đến nhà Hướng Viễn – nơi cậu thân thuộc và thường xuyên lui tới – cậu vẫn trầm lặng đến lạ lùng.

Diệp Khiên Trạch vào thăm Diệp Linh, cô vẫn chưa tỉnh, dáng vẻ ngủ say yên tĩnh một cách kỳ lạ. Diệp Khiên Trạch thở dài, nghe thấy Hướng Dao gọi ở cửa phòng: “Anh Diệp, chị em gọi anh vào ăn sáng.”

So với vẻ thẹn thùng trước mặt anh mình của Trâu Quân, Hướng Dao lại tỏ ra dạn dĩ hơn nhiều với “anh Diệp” mà khi xưa vẫn thường lui tới nhà cô. Cô gọi Diệp Khiên Trạch rồi đi về phía nhà bếp, bình thường Hướng Viễn bận nhiều việc nên đa số việc vặt trong nhà do Hướng Dao làm.

Bữa sáng của nhà họ rất đơn giản, chỉ gồm cháo trắng và rau, còn có sữa đậu tươi mà sáng sớm Hướng Dao đã đến hàng sữa đậu trong thôn mua dưới sự dặn dò đặc biệt của Hướng Viễn. Hướng Dao đổ sửa vào mấy chiếc cốc rồi một thìa đường trắng nhỏ theo thói quen, Hướng Viễn bỗng ngăn cô lại: 

“Một cốc không bỏ đường, đổi thành một thìa một thìa muối. Diệp Khiên Trạch uống thứ này luôn thích mặn một chút.” Hướng Viễn bảo.

Hướng Dao ngẩn ra một lúc, làu bàu: “Khẩu vị của anh Diệp kỳ quặc thế không biết.” Tuy nói vậy nhưng Hướng Viễn đã mở miệng bảo thì cô vẫn phải y theo lời mà làm.

Bốn người ngồi quanh chiếc bàn ăn nhỏ có đến mười mấy năm lịch sử của nhà Hướng Viễn, Trâu Quân giúp bày biện bát đũa lên bàn.

Diệp Khiên Trạch lên tiếng với chút hối lỗi: “Hướng Viễn, lần này chúng tôi làm phiền đến cậu nhiều quá.”

Hướng Viễn chìa một tay ra với anh: “Nếu cậu thấy ngại thì có thể trả tiền cho tôi như những du khách khác.”

Diệp Khiên Trạch biết cô mượn lời nói đùa để trách mình khách sáo nên cười cười rồi không nói gì nữa, cúi đầu uống một ngụm sữa đậu trước mặt. Bỗng nhiên anh ngẩn ra, đôi lông mày hơi chau lại, có điều anh đã nhanh chóng che giấu được vẻ mặt lạ thường của mình.

Nhưng Hướng Viễn nhận ra ngay cử chỉ khác thường đó của Diệp Khiên Trạch. “Sao vậy? Không hợp khẩu vị à?”, cô hỏi.

Diệp Khiên Trạch nuốt ngụm sữa đậu với vẻ tự nhiên, cười nói: “Không có gì, Hướng Viễn, tôi tưởng uống sữa đậu mặn là thói quen của người phương Bắc chứ?”

Hướng Viễn ngây ra một lát rồi nói: “”Chẳng phải trước kia cậu vẫn thích thêm ít muối vào trong sữa hay sao? Lúc ấy, tôi vẫn hay cười cậu là kẻ kỳ quặc.”

“Vậy à?” Diệp Khiên Trạch khựng lại nghĩ ngợi rồi lại cười nói: “Chắc là do những tư tưởng lạ lùng thời nhỏ thôi. Cậu vẫn còn nhớ à?”. Sợ làm phật lòng Hướng Viễn nên anh cố ý uống thêm ngụm lớn.

Đọc truyện khác
<=Quay lại trang trước
<=Quay lại đọc truyện khác
Trang được cập nhật lần cuối lúc: 07-12-12 13:25:39
Phụ trách chuyên mục: Admin Ánh Khổng & Ad Warmboy
Sửa trang này

Online: 1| 866852 (+78)
Thống kê toàn hệ thống site :
C-STAT
© Copyright 2011 Hoàng Hữu Thư all rights reserved.
Email: Hoanghuuthu@gmail.com
XtGem Forum catalog